Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2010

    Vòng quay của chiếc sừng tê


    Trong giang hồ, ông Phó Thủ tướng NSH cũng nổi tiếng vì có một cái sừng tê giác!
    Cũng do vòng quay trong thị trường cả, mà ơn trời, vụ quay vòng này thì ông cựu bộ trưởng tài chính được học hơi kỹ! Doanh nghiệp nọ cần nhờ vả hay quan hệ gì đó, đến gãi đầu gãi tai nói nghe nói anh có cái sừng tốt lắm, nhà em có ông cụ sắp đi chầu Phật, xin mua về dùng. Mua về xong, xót của (bởi vì nhà làm gì có ông cụ nào sắp chầu Phật), bèn kiếm người bán lại. Người mua lại cũng là người đang cần nhờ vả gì đó, bèn vác cái sừng ấy đến biếu lại chính ông H. Cứ đơn giản tôi là maria thế thôi, mỗi một cái sừng tê, nghe đồn ông đã kiếm được cả triệu đô.
    Ông HTT, chủ tịch tỉnh BT có một cái nhà bên sông Cà Ty ở thành phố PT. Công ty bảo hiểm Prudential đã thuê căn nhà số 2 Nguyễn Thị Minh Khai này với giá hơn 38 triệu đồng/tháng, trong vòng năm năm, trả tiền liền một cục và trả trước! Chỉ có năm tỷ đồng. Số tiền này, ở PT thừa sức mua được ngôi nhà to lớn hoành tráng hơn ở vị trí đắc địa hơn nhiều, nhưng làm sao có được vị trí ngon bằng chính “trong tim” ông Chủ tịch. Cho dù là khắp thành phố này bất cứ ngôi nhà ngoại hạng nào cũng chỉ tới giá thuê 20 triệu/tháng là kịch trần, thì với một doanh nghiệp như Pru, chỉ móc thêm chừng đó nữa mà lại được khuyến mãi nguyên một ông chủ tịch thì vẫn lời chán!
    Nguyên ngôi nhà này là của nhà nước, rao bán cách đây vài năm với giá khởi điểm 600 triệu đồng. Doanh nghiệp Trung Yến Hưng-một công ty sân sau của ông T và một doanh nghiệp tư nhân khác (tư nhân này là thiệt, không phải đồ dỏm như Trung Yến Hưng) đăng ký mua ngôi nhà này, nhưng trước thời điểm đấu giá, Trung Yến Hưng liên tục cho người tới nhà của doanh nghiệp cạnh tranh đe doạ, lúc thì nói là mua nhà này cho một người lớn lắm, lúc thì nói ngôi nhà đó có ma. Doanh nghiệp nọ vốn là bỏ tiền của mình ra mua và cũng chẳng biết ông lớn lắm đó là ông nội nào nên chẳng ngán, thấy bị doạ hoài thì đổ quạu, trả lời: Không sao đâu anh, nhà có ma thì em cúng!
    Tới phiên đấu giá, doanh nghiệp cạnh tranh chỉ tính mua ngôi nhà đó với giá 1, 2 tỷ đồng, nên trả tới đó thì ngưng. Dĩ nhiên, ngôi nhà sau đó về tay ai thì ai cũng biết, với cái giá chỉ hơn 1, 2 tỷ đồng một chút xíu!
    Có tiền, ông T chạy một con Mẹc giá hơn 1 tỷ.
    Dân Phan Thiết gọi thành phố này là thành phố Rạng Đông. Rạng Đông là tên một công ty xây dựng, chiếm 49% cổ phần của công ty Thaimex-công ty xuất khẩu thủy sản mũi nhọn của tỉnh Bình Thuận. 51% còn lại là của Nhà nước. Hầu hết công trình xây dựng của thành phố du lịch đang phát triển hết sức nhanh chóng này, từ lề đường, một khách sạn ở Phú Hài có sân gôn 12 lỗ mà Nguyễn Cao Kỳ về dự khai trương…đều do Rạng Đông xây dựng. Trong trào lưu “công ty sân sau” hiện nay, có phải Rạng Đông cũng là một công ty sân sau của các ông quan chức tỉnh BT? Một người thạo tin nói rằng không hẳn thế, mà một phần do các cơ chế trong quản lý xây dựng quá lùng nhùng nhưng lợi nhuận quá lớn mà các ông quan chức là người nắm rõ điều đó nhất. Biết nhưng không có tiền và cũng không thể tự đứng ra kinh doanh, nên các ông mách mối cho người này người nọ làm. Tất cả các ông trong Thường vụ tỉnh uỷ đều có nhà trong Sài Gòn, do các công ty, trong đó có Phú Mỹ Hưng kính biếu.

    (những tên trong đây nếu có giống ai thì...kệ. Ai nghĩ sao cũng...đúng hehe)

    Thường Dân

    Không có nhận xét nào:

    Đăng nhận xét